Người đi qua tấp lập
Liệu ai để ý đâu,
Như màn đêm tràn ngập
Một mình với đêm thâu!
Chỉ có cơn gió thoảng
Lay cành khẽ động viên,
Chỉ có ông trăng sáng
Với nụ cười rất hiền!
Sáng mai, lại tươi tỉnh
Chắt chiu giọt sương mai,
Xua đi hạt bụi dính
Đón ngày mới thật dài!
Mặt trời sớm ấm áp
Chiếu ánh nắng lonh lanh,
Con đường thêm tràn ngập
Một màu xanh trong lành!
Say sưa nghĩ cũng hư đời,
Hư thời hư vậy, say thời cứ say.
Đất say đất cũng lăn quay,
Trời say mặt cũng đỏ gay, ai cười?
Say chẳng biết phen này là mấy!
Nhìn non xanh chẳng thấy, lại là say.
Quái! Say sao say mãi thế này?
Say suốt cả đêm ngày như bất tỉnh."
Liệu ai để ý đâu,
Như màn đêm tràn ngập
Một mình với đêm thâu!
Chỉ có cơn gió thoảng
Lay cành khẽ động viên,
Chỉ có ông trăng sáng
Với nụ cười rất hiền!
Sáng mai, lại tươi tỉnh
Chắt chiu giọt sương mai,
Xua đi hạt bụi dính
Đón ngày mới thật dài!
Mặt trời sớm ấm áp
Chiếu ánh nắng lonh lanh,
Con đường thêm tràn ngập
Một màu xanh trong lành!
(Quang Que)
Say sưa nghĩ cũng hư đời,
Hư thời hư vậy, say thời cứ say.
Đất say đất cũng lăn quay,
Trời say mặt cũng đỏ gay, ai cười?
Say chẳng biết phen này là mấy!
Nhìn non xanh chẳng thấy, lại là say.
Quái! Say sao say mãi thế này?
Say suốt cả đêm ngày như bất tỉnh."
(Tản Đà)
Comments
Post a Comment