Skip to main content

Bắc Giang 25/9/2013

Bắc Giang 25/9/2013

Chiều tà, gió thổi mưa bay
Đỉnh đồi hoang vắng, bụi cây ướt đầm
Một mình công việc âm thầm
Giật mình ga Kép, còi tầm gọi xa!

Lặng nhìn những giọt mưa xa
Chợt nhớ mem rượu đậm đà Làng Vân
Thổ Hà qua bến dừng chân,
Nhà xây san sát rất gần đường đi!

Bổ Đà rêu mọc xanh rì
Hàng thông năm ấy, chắc gì nhớ tôi?
Bóng người khuất nẻo xa rồi
Cà phê phố Nếnh, ai ngồi tơ vương

Nỗi sầu thả xuống sông Thương
Xương Giang cầu lớn, con đường rất to!
Lục Nam biết bao con đò
Có lần qua ấy, mơ hồ làm sao?

Suối Mỡ thật đẹp biết bao
Nước tung bọt trắng tuôn trào ầm vang
Tóc mây nằm giữa đại ngàn
Cài thêm tia nắng, muôn vàn lung linh!

Bố Hạ dạo bước một mình
Nơi đây nổi tiếng cam sành quả sai,
Gần Tết chín rộ mới tài
Ngoài tròn, trong ngọt có ai không thèm!

Đồng Cao nhất định đến xem
Mây vờn đỉnh núi, trăng lên tuyệt vời
Bình minh khoảnh khắc để đời
Không từ để tả, khó lời để hay

Song Khê ở đó mấy ngày
Trạm điện thêm mới, vùng này sáng thêm,
Đẹp sao đường 1 về đêm
Lung linh dải lụa lại thêm ánh đèn!

Vải Thiều Lục Ngạn biết tên
Vỏ căng, chín mọng chén liền vài cân,
Bánh đa Kế tặng người thân
Thêm chai Hà Nội, chẳng cần đi đâu?

Hoàng Hoa Thám biết từ lâu
Xuất thân Tiên Lữ, để râu khá dài
Hùm Thiêng tên gọi chẳng sai
Vì lòng yêu nước, giết loài xâm lăng!

Quốc lộ ai mà chạy hăng
Giao thông ngắm bắn bằng bằng chết ngay,
Nộp tiền, đi tiếp còn may
Giấy tờ bị giữ thì gay mất rồi…

Một mình ngồi giữa đỉnh đồi
Ngắm mưa lại nhớ cái hồi đã qua…
Ngớt mưa, nắng hất, chiều tà
Có dịp lại đến, thịt gà lại xơi

ST: Quang Que

Comments