Skip to main content

Giá trị vượt thời gian của "Tây du ký"

  Tây du ký là tác phẩm kinh điển mà hầu như ai cũng biết từ sau khi Trung Quốc (Tàu khựa) phát hành bộ phim "Tây du ký" - sản xuất năm 1986. Tây du ký được cho là sáng tác của Ngô Thừa Ân từ khoảng thế kỷ XVI. Tiểu thuyết Tây du ký kể về hành trình đi đến cõi phật để lấy kinh của 4 thầy trò nhà Đường tăng (Trần Huyền Trang - Sư phụ)... Ngẫm nghĩ về xã hội bây giờ (xã hội thời hiện đại), sao mà mỗi tình tiết, mỗi nhân vật trong tiểu thuyết Tây du ký viết đúng thế, vẽ đúng thế. Một người Tàu từ thế kỷ 16 đã hình dung ra một xã hội hiện đại!
Giá trị vượt thời gian của "Tây du ký"
Về sự việc ở Tây trúc: Lúc đầu, 4 thầy trò ko xì ra cái bát vàng, bị các sư bên Tây trúc cho ngay kinh giả mang về, may mà có chú chim định ăn cướp kinh nên mới phát hiện ra là kinh giả, không thì... bao vất vả chỉ có về tay không. Cái gì cũng phải có giá (tiền) của nó, kinh cũng không ngoại trừ, khi trở lại Tây trúc, may mà sư phụ tỉnh đòn đút ngay cái bát vàng mới lấy được kinh thật! không thì còn lâu.
Làm gì cũng phải có tiền
Về "con người" Sa Tăng: Người chăm chỉ nhất, cái gì cũng làm không thấy than thở nên lúc nào Sa tăng cũng đi cuối cùng, chậm chân nhất, lúc nào cũng vác một cái gánh nặng hành lý trên vai. Ở đời cũng thế thằng nào cứ lầm lũi làm không kêu ca than thở thì lúc nào cũng bị ấn gánh nặng vào đầu. Luôn luôn xếp bét bảng xếp hạng.

Về "con người" Trư Bát Giới: Một tên tham ăn, hám gái, sợ chết lại ngu dốt, lúc gặp yêu quái là chuồn (gặp việc là lướt) nhưng luôn biết nịnh sư phụ (Sếp), lúc nào cũng quấn lấy Sếp nên công việc nhẹ nhàng (chỉ việc dắt ngựa) lại còn được ăn no, cuối cùng phật tổ thưởng cho cái chức mà chỉ cần ĂN!

Về "con người" Tôn Ngộ Không: Anh ý giỏi nhất trong hội, biết đúng sai, biết làm việc nhưng không bao giờ được làm theo ý mình lúc nào cũng bị một cái gì đó trói buộc (vòng kim cô)

Về "con người" Sư phụ Đường Tăng: Yếu... và hơi nhát gan... ,thông minh cũng chả là bao... đôi lúc lại còn bị yêu quái nó lừa... thì lại làm Sếp.

Về "con người" Yêu quái: Toàn là bọn con ông cháu cha, cứ lúc nào Tôn Ngộ Không đưa gậy định giết thì một vị tiên nào đó xuất hiện kêu:"Khoan..." nó vốn là con ông này ông nọ, xin đưa về trời dạy dỗ. Yêu quái toàn con nhà trời cả.

Comments