Skip to main content

Hòa Bình 11/4/2014

Hòa Bình 11/4/2014
Mai Châu, một mình bước
Giữ nương lúa thắm xanh,
Trên con đường gầy guộc
Vào bản Lác dạo quanh!

Nhà sàn của người Thái
Thổ cẩm treo rất nhiều,
Mái gianh vương làn khói
Bóng chiều đổ liêu xiêu!

Các cô gái thật đẹp
Với áo trắng ôm eo
Mặc váy đen người Thái
Làm mắt tôi cuốn theo!

Đêm xuống sao mát mẻ
Không khí lại càng trong,
Đốt lửa trại vui vẻ
Mặt ai cũng ửng hồng!

Cảm giác sẽ thật tuyệt
Uống vài ngụm rượu cần
Người Mường dùng men lá,
Lòng ấm lên dần dần!
***
Chẳng biết ai còn nhớ
Có lần đến Thung Nai,
Ô tô từ Hà Nội
Thấy con đường thật dài

Rồi lên thuyền vãn cảnh
“Vịnh Hạ Long” trên cao
Cùng bao nhiêu đảo đá
Hồ rộng đẹp làm sao?

Ồ kia, trên hòn đảo
Cối xoay gió rất xinh,
Ngôi nhà nhỏ bên dưới
Trông cũng thật hữu tình!

Con thuyền vẫn lao vút
Núi non đẹp lên thơ,
Rẽ nước, đi thêm chút
Là tới động Thác Bờ!

Đi tiếp đến con suối
Lội nước, dòng mát trong
Cuối cùng vào chân thác
Qua vài khúc cua vòng!...

Đi nhiều cũng đói bụng
Có thịt nướng thơm lừng
Ướp hạt dổi giã nhỏ
Thơm, ngậy, ngon chưa từng!

Người Mường có đặc sản
Là thịt lợn muối chua,
Cầu kỳ nhiều công đoạn
Ăn thì sướng như vua!

Vị bùi của thịt lợn
Mằn mặn như muối vừng,
Thơm thơm của thính gạo
Chua chua men lá rừng!

Hòa Bình, đặt chân đến
Miền đất thật thanh bình,
Con người vốn chân thật
Với chiếc váy rất xinh!

Comments