Những điều trông thấy làm mình tỉnh ra
Biết yêu từ thủa mười ba
Đến năm mười tám vẫn là tay không !
Cuộc đời như thể dòng sông
Thả mình phiêu bạt lông bông bến bờ
Biết đâu là tỉnh là mơ
Biết đâu một thủa dại khờ riêng ai
Bây giờ nghĩ đến tương lai
Một vùng không chạy....dài hư vô!
Comments
Post a Comment