Skip to main content

Nỗi sợ

Nỗi sợ

Hôm này rồi đến sáng mai
Sợ hãi vẫn bám theo ai chẳng rời,
Nghèo khổ thì khắp muôn nơi
Hạnh phúc nên giữ đừng rơi thành hèn.


Đau ốm chẳng dám bon chen
Sức khỏe đánh mất, tiếng kèn gọi xa,
Một khi trai trẻ xông pha
Năm qua tháng lại tuổi già ngóng trông.

Lắng nghe suy nghĩ thêm thông
Đừng vì trách mắng mà không thấy gì!
Cô đơn lẻ bóng ngại chi
Tình yêu không chọn cũng vì nợ duyên

Làm việc ngày tháng liên miên
Danh thành bại nản nào yên cõi lòng?
Tự do đâu mất trong vòng
Vui chơi thoải mái cũng phòng hiểm nguy

Sợ chết rồi sẽ ra đi
Số trời đã định làm gì được đây!
Trời nắng rồi lại nhiều mây
Mưa giăng, chớp giật, đường lầy ngại không?

Da thịt nào phải như đồng
Vết thương thể xác, mình gồng chịu đau,
Sợ hãi cứ nối tiếp nhau
Cuộc sống vốn vậy, đừng cau mặt mày!



 

Comments